phpq0A5g4 Metrics {time:ms;} Spec {MSFT:1.0;} <-- Open play menu, choose Captions and Subtiles, On if available --> <-- Open tools menu, Security, Show local captions when present -->

- Editor: Đoàn Duy Tùng
- Translator: Lig Nguyễn, Ngọc Ánh

.:. 13 Reasons Why S02E10 .:.
Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật

 

Cháu luôn là kẻ cộc cằn

 

hay ít nhất đó là điều người khác nghĩ

 

hay điều mà cháu muốn họ nghĩ.

 

Tớ ghét cậu vì bắt tớ làm cái này.

 

Không đâu. Thừa nhận đi, cậu thích nó,
và cậu yêu tớ vì điều đó.

 

Nhưng Hannah, cậu ấy có thể nhìn thấu tất cả.

 

Được rồi, có chuyện gì vậy?
Cả ngày nay, cậu có vẻ xấu tính.

 

Gì cơ? Tớ không có mảnh xấu tính nào trong người đâu.

 

Được rồi. Có một cậu bạn... ở trường.

 

Câu truyện hẫn dẫn rồi đó. Cậu ấy là ai?

 

Cậu ấy... có chất nghệ sĩ.

 

- Chất nghệ sĩ.
- Và dễ xúc động.

 

Đều là ám ngữ của ''siêu gay'' hả?

 

Không, không phải vậy.
Cậu ấy không phải kiểu của tớ.

 

Vậy ngài nghệ sĩ dễ xúc dộng có tên không?

 

- Ryan Shaver.
- Chàng trai với cuốn tạp chí hả?

 

Chết tiệt. Ừa, cậu ấy hoàn toàn không phải kiểu của cậu.

 

- Cậu ấy đổ cậu hả?
- Ừ. Không cần hỏi.

 

Nếu cậu đã nói vậy.

 

Nghe nhé, cậu ấy luôn cười với tớ,
cậu ấy cười dù đấy không phải chuyện cười.

 

Và cậu ấy chạm vào tay tớ hay kiểu kiểu vậy.

 

Vậy cậu phản ứng thế nào khi cậu ấy chạm vào tay cậu?

 

Một phần trong tớ muốn nói,
"Coi chừng cái tay, đồ đồng tính."

 

Phần còn lại thì muốn tớ
ẩn mạnh cậu ấy vào tủ và hôn.

 

Vì Chúa. Cậu gặp rắc rối rồi.

 

- Ừ.
- Cậu phải hẹn cậu ấy đi chơi.

 

- Không.
- Thôi nào.

 

Cậu phải giúp tớ lấy lại niềm tin
với con trai tuổi teen.

 

- Không phải tên con trai nào cũng là Justin Foley.
- Chứng minh đi.

 

Cậu ấy là người bạn thích thách thức cháu,

 

dù tôi thích điều đó hay không.

 

Mối quan hệ của Hannah và cháu là như vậy.

 

Bọn cháu nắm giữ bí mật của nhau.

 

Vậy em biết điều gì?

 

Ai đó không muốn em xuất hiện ở phiên tòa?

 

Em biết rất nhiều.

 

Em đã làm rất nhiều thứ.

 

Nhưng em không thể nói với cảnh sát?

 

- Hay bố mẹ em?
- Không thể.

 

- Vậy chuyện này sẽ còn tệ hơn nữa?
- Nhà trường mời em, không phải nhà Baker.

 

Nhà trường muốn em nói

 

về việc Hannah đã đổ lỗi cho rất nhiều người và muốn trả thù.

 

- Họ bảo em vậy à?
- Không. Là luật sư của nhà Baker.

 

Chú ấy cũng báo trước chú ấy
sẽ phải làm giảm độ tin cậy của em.

 

- Chết tiệt.
- Em phá hỏng mọi chuyện.

 

- Với nhà Baker?
- Ừ, với nhà Baker, với gia đình tớ.

 

Với chúng ta.

 

Vậy... bây giờ chúng ta là ''chúng ta'' hả?

 

Ý em là phải, chỉ là...

 

- trước khi em phả hỏng hết.
- Em không phá gì cả.

 

''Chúng ta'' không sao cả.

 

Nghe này, cậu không hiểu hả?
Chắc chắn là ở Clubhouse.

 

Đúng vậy.

 

- Cậu đang phê hả?
- Chúa ơi.

 

Không.

 

- Tớ không đem thứ đó về nhà nữa đâu.
- Tớ không phê.

 

Chỉ đang mệt thôi.

 

Nếu cậu không hít thì cậu đã làm
gì trong suốt 48 tiếng trước vậy?

 

- Tớ đã gặp mẹ.
- Mẹ cậu?

 

Tớ tưởng cậu không biết bà ấy chuyển đi đâu.

 

Thì là có lúc tớ nói dối đấy.

 

- Chờ đã, vậy cậu về nhà hả?
- Không, tớ gặp mẹ.

 

Bà ấy cho tớ chút tiền.

 

- Bà ấy cho cậu hả?
- Đây. Của cậu đấy. Coi như là tiền thuê nhà.

 

- Cho đến khi tớ tìm được chỗ ở ổn định.
- Giữ lại đi. Tỡ không phải trả tiền thuê. Nên...

 

Nếu có từng đấy tiền...
sao cậu còn gọi cho tớ?

 

Cậu bảo cậu cần tớ.

 

Chỉ là... tớ chán làm những việc ngu xuẩn rồi.

 

Ừ.

 

Có lẽ tớ còn cần cậu làm thêm vài ba chuyện ngu xuẩn nữa.

 

Cháu, cháu cố làm một người bạn tốt...
theo cách mà cháu biết.

 

Cậu ấy quay lại rồi à?

 

Ừ.

 

Đến cùng thì cũng có lúc phải dừng chạy trốn.

 

Tớ xin lỗi... vì tối hôm trước.

 

Cậu không nói gì quá đáng với tớ cả.

 

Tớ luôn thấy tức giận, Hannah.

 

Luôn tức giận kể từ khi cậu mất.

 

Và tớ không thể nói với ai.

 

Cậu nên nói với ai đó.

 

Ai đó còn sống.

 

Tớ đã cố quên cậu.

 

Tớ đã rất cố gắng.

 

Rồi tớ nhớ đến

 

khi ngồi trên sân thượng của Crestmont,

 

và làm tháp từ những hộp kẹo,

 

việc ghét zombie,
luyên thuyên về Star Trek.

 

Star Wars thì đúng hơn Star Trek,
nhưng thì thoảng là Star Trek.

 

Đưa tớ về nhà sau giờ làm,
cùng ăn trưa với nhau,

 

và nụ hôn với cậu.

 

Tớ không thể quên nụ hôn với cậu.

 

Tớ nghĩ đó có lẽ là khoảnh khắc
hạnh phúc nhất tớ từng có

 

Trong khoảng 15 giây.

 

Tớ sẽ đánh đổi tất cả để lại được hôn cậu.

 

Nhưng không thể rồi.

 

Không bao giờ.

 

Vậy tại sao cậu ở đây?

 

Đôi khi cháu để cơn tức giận điều khiển mình.

 

Có lẽ là do mấy đứa bẩn tính ủng hộ mẹ Hannah.

 

Với cả kí hiệu này hả.

 

Họ sẽ dọn sạch chỗ này trước trận đấu.

 

Nên ngẩng cao đầu lên
và chơi hết mình.

 

Để chuyện này làm phiền chúng ta
hay ra sân vào tối nay

 

và cho họ thấy chúng ta là ai.

 

Chúng ta là ai vậy, HLV?

 

- Rõ ràng chúng ta là kẻ hiếp dâm.
- Thầy không muốn nghe chuyện đó, hiểu chứ?

 

Chúng ta còn giải vô địch trước mắt
bắt đầu từ tối nay.

 

Chứng minh là những người đó sai.

 

Sao thắng một trận bóng chứng minh
được việc không phải kẻ hiếp dâm?

 

Cậu muốn nói gì hả, Dempsey?

 

Không. Không có gì. Cậu muốn nói gì không?

 

- Không. Tớ sẽ nói ở phiên tòa ngày mai.
- Thôi đủ rồi.

 

10 phút tập ném xa.
Bắt đầu! Làm đi!

 

Nếu cháu không làm vậy...

 

nó sẽ xơi tái cháu từ bên trong.

 

Con ngủ ngon chứ?

 

Con thấy ổn hơn chưa?

 

Vâng, con ổn mà, bố.

 

Cậu ta làm gì ở đây?

 

Con bảo cậu ta bỏ đi rồi.
Con bảo cậu ta đã chạy trốn.

 

Này, không phải thế...
Bố làm gì vậy? Bố.

 

- Cậu có gì để biện hộ cho bản thân không?
- Mọi người đang nhìn kìa.

 

- Bố không quan tâm.
- Con thì có! Này!

 

Bố nghĩ bố đang làm tổn thương ai?

 

- Những gì thằng nhóc con đó làm với con...
- Cậu ấy không làm việc đó.

 

Bố, làm ơn, quay lại xe đi.

 

Khi chúng ta hành động vì tức giận,

 

hay sợ hãi...

 

Hãy cẩn thận đấy, chàng trai trẻ.

 

chúng ta vô tình làm tổn thương người khác

 

Sau khi cháu quen với người yêu cũ của cậu ấy,

 

Cậu ấy gọi cháu là đồ lẳng lơ,

 

con điếm,

 

con đĩ mập.

 

- Và bạn ấy là Lindsay à?
- Vâng.

 

Và chsu có thể giải quyết được
nếu chỉ là một-đối-một giữa cháu và cậu ấy,

 

nhưng khi ba người họ hợp sức lại,
nó quá kinh khủng.

 

Cháu có thể nói tên

 

ba cô gái đã bắt nạt cháu ở trung học Ridgeview không?

 

Lindsay Patterson, Alicia Morris,
Hannah Baker.

 

Họ gọi cháu là "Sarah-chết-dẫm."

 

Họ tạo một nhóm trên Facbook để mọi người
đăng những meme bẩn thỉu về cháu lên.

 

Họ luôn tìm cách để xô vào cháu khi ở lớp học

 

hay ở trên xe bus

 

hay ở trong nhà vệ sinh, nơi cháu luôn ngồi ăn bữa trưa của mình.

 

Và cháu từng nói chuyện này với ai không?

 

Mẹ cháu.

 

Bà báo lại với trường,
và họ bị đình chỉ trong 1 tuần.

 

Sau lần đình chỉ đó,
việc bắt nạt còn tiếp tục không?

 

Có và không. Lindsay, Alicia,
và Hannah đã để cháu yên,

 

nhưng những học sinh khác ở Ridgeview ghét cháu.

 

Vì, cô biết đây, cháu là kẻ mách lẻo.

 

Cháu biết sẽ chẳng có gì thay đổi.

 

Không thể. Không phải ở đó.

 

Nên cháu đã bỏ học.

 

Vậy cháu bỏ học. Đó là hậu quả

 

của việc bị bắt nạt bởi những bạn gái đó,
bao gồm cả Hannah Baker?

 

Vâng.

 

Không còn câu hỏi nào, thưa quý tòa.

 

Chúng ta cần đột nhập vào đó.
Bọn tớ có kế hoạch rồi.

 

Kế hoạch thế nào?

 

- Bùm.
- Nghiêm túc hả?

 

Kế hoạch đây hả? Cất vào đi.

 

- Hả? Tại sao?
- Sao không phá cửa vào thẳng luôn?

 

- Vì như thế thì cửa sẽ hỏng.
- Ừ.

 

Ý tớ là chúng ta phải đột nhập mà
không để lại chút manh mối nào cả.

 

Bằng cách nào?

 

Để tớ lo. Tớ sẽ nhắn tin cho cậu.

 

Họ nghĩ việc đó sẽ giúp ích được gì chứ?

 

Chắc toàn một lũ thua cuộc thèm sự chú ý

 

và chẳng quan tâm sẽ làm tổn thương ai.

 

Ai sẽ tổn thương vậy?

 

Tớ và cậu

 

và những người muốn giữ chuyện
của họ cho riêng họ, hiểu chứ?

 

- Chứ không phải bị in trên sân cỏ.
- Hẳn rồi

 

- Nhưng không ai biết chuyện của cậu cả.
- Cậu hiểu ý tớ mà.

 

Chúa ơi, có phải hai cô gái xinh đẹp nhất
của trường Liberty đó không?

 

Đứng yên, đứng yên, để anh ngắm.
Chỉ muốn nhìn gần hơn thôi. Tuyệt, tuyệt.

 

Những người đẹp nhất.

 

Anh tin là Damon Dawes từ Washington cũng phải đồng ý,

 

vì cách cậu ấy phát cuồng qua điện thoại
khi kể về cô gái cậu ấy gặp hôm qua.

 

- Phải không? Phải không?
- Ừ, vui đấy.

 

Thật ra anh phải thay mặt ngài Dawes
mời các em đến chỗ cậu ấy tối nay.

 

Không được rồi.

 

- Hôm nay, bố em đang bực tức, nên là...
- Cứ cân nhắc đi.

 

- Gặp lại em ở phòng tập nhé.
- Ừ, hẳn rồi.

 

Nói tớ đó. Gặp cậu sau.

 

Này, sao vậy, Ryan?

 

Vẫn tiếp tụ vụ trên mạng hả?

 

Xin lỗi, không phải ai cũng tìm được bạn trai nóng bỏng

 

mỗi khi đến phòng tập boxing.

 

Mà hôm nay, cậu có buổi thẩm vấn?
Sao còn ở đây?

 

Ừ, tớ là người cuối cùng.

 

Họ không cho cậu vào phòng xử án
trừ khi cậu đã được hỏi.

 

- Tớ không muốn chờ đợi ở nhà.
- Bố mẹ cậu không đến hả?

 

Không, họ... họ có việc

 

Muốn tớ đi cùng không?

 

Chúa ơi, không. Không. Thế này là được rồi.

 

Ổn thôi.

 

Này, tớ nghĩ họ sẽ không nhắc chuyện đó đâu.

 

- Không phải ở đây.
- Không, tớ chỉ nói là...

 

Thôi ngay đi, hiểu chứ?

 

Được thôi.

 

- Tớ không chắc nữa.
- Tại sao?

 

Tớ không biết, ý tớ là, nhìn cậu ấy đi.
Cậu ấy đang ngắm bản thân trong gương.

 

Cậu không dùng gương chắc?

 

Mỗi sáng cậu dùng bao nhiêu
sáp để được diện mạo thế này?

 

Đấy không phải vấn đề.

 

Vấn đề là bọn tớ quá khác nhau.

 

Khác nhau là tốt.
Trái dấu hút nhau, vậy đó.

 

- Tiến lên, quyến rũ cậu ấy .
- Không.

 

"Carpe diem."
Nắm lấy cơ hội trước khi quá muộn!

 

Được rồi. Nắm lấy cơ hội.
Nắm chặt cơ hội.

 

Nắm lấy cơ hội.

 

Tony Padilla.
Sao tớ lại có vinh dự này vậy?

 

Tớ... Tớ nghĩ cậu dễ thương...

 

Và vui tính...

 

và cách cậu dùng từ ngữ
mà tớ không chắc là tớ có thể hoàn toàn hiểu được...

 

Tớ đang nở mũi và rung ring.

 

Ừ. Tớ muốn nói là tớ thích cậu.

 

Và tớ nghĩ cậu thích tớ,

 

Và tớ, cậu biết đấy...
tớ không giỏi ăn nói,

 

nên tớ sẽ không cố nói điều gì
thông minh hay đáng yêu.

 

Tớ...

 

Muốn đi xem triển lãm với tớ không?

 

Cậu đã tìm hiểu.

 

Điều gì khiến cậu mất từng ấy thời gian
để quyết định mời tớ đi chơi vậy?

 

Tớ đang sống như không có ngày mai.

 

Nắm lấy cơ hội.

 

Nghe vui đấy. Cậu biết câu đó phải là
"giật lấy cơ hội," chứ?

 

Thứ Bảy.

 

5 giờ. Nhắn tớ địa chỉ của cậu nhé?

 

- Nếu mà phản tác dụng...
- Ừ?

 

- tớ sẽ tìm ngay đến cậu.
- Được thôi, tớ sẽ luôn chờ cậu.

 

Liên hệ dịch vụ dịch thuật chuyên nghiệp
WTranz@hotmail.com - 0981.230.396

 

Chào buổi sáng.

 

- Nói chuyện sau nhé.
- Được.

 

Kevin.

 

Gary, chào buổi sáng.

 

Ừ. Tôi không ngờ sẽ được gặp anh ở đây hôm nay.

 

Tại sao không?

 

Vì hồ sơ công tác của anh đang được xem xét lại

 

- bởi văn phòng giám thị.
- Tôi biết chuyện đó.

 

Tôi chắc là ông sẽ cho tôi biết quyết định của họ.

 

Được rồi. Vậy...

 

Tôi muốn nói là anh... anh nghĩ
tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?

 

Tôi hơi tò mò.

 

Tôi không chơi đùa, Gary.
Tôi nói sự thật của tôi.

 

Vậy anh nghĩ là ngẫu nhiên

 

mà sân cỏ của chúng ta bị phá hoại
1 tiếng sau khi anh nói sự thật của anh?

 

Sân cỏ bị phá vì một lí do duy nhất.

 

Em ấy sẽ được thẩm vấn và có rất nhiều cơ hội để tự biện hộ.

 

Ừ, được thôi.

 

Vậy cho đến khi văn phòng giám thị đựa ra quyết định

 

Tôi nghĩ tốt nhất là anh không nên có
liên hệ trực tiếp với bất cứ học sinh nào.

 

Anh hiểu chứ?

 

Anh không được bẻ cổ áo của một đứa nhóc nào
mà không hỏi ý kiến của tôi trước.

 

- Ta rõ ràng rồi chứ?
- Được. Ta rõ rồi.

 

Thậm chí khi cố làm điều đúng...

 

nó cũng có thể khiến chúng ta gặp rắc rối.

 

Làm thế nào mà các cậu tìm ra được chỗ này vậy?

 

Tìm ra sao? Không, cậu không đi tìm Clubhouse...

 

- Cậu được mời.
- Chết tiệt thật. Tớ vừa nhận ra,

 

- tớ có bài kiểm tra hôm nay, tiết thứ tứ...
- Đệt mợ Sheri Holland.

 

Không nghĩ là sẽ gặp cậu ở đây đấy.

 

Cậu ấy có mang quà theo đó.

 

Tuyệt ghê.

 

Juvie thật tốt với cậu.

 

Được rồi, mời cậu đi trước.

 

Trường Trung học có thể rối tung lên.

 

Ai cũng có thể bị tổn thương.

 

Hannah muốn mọi người biết điều đó.

 

Vậy ra ý cháu là Hannah muốn họ phải chịu đựng
như những gì bạn ấy đã phải chịu?

 

- Phản đối. Suy diễn.
- Tôi sẽ nói lại.

 

Tony, tại sao Hannah muốn cháu chắc rằng mọi người
đã nghe tất cả các cuộn băng?

 

Để... họ sẽ hiểu được.

 

Hiểu được điều gì?

 

Những gì cậu ấy đã trải qua.

 

Và điều gì, theo như cháu biết,
mà bạn ấy đã trải qua?

 

Cậu ấy đã bị rất nhiều tổn thương.

 

Và vì thế bạn ấy cũng muốn những người
nhận các cuộn băng cũng bị tổn thương như thế?

 

- Không, cháu không nghĩ...
- Bạn ấy không muốn mọi người thấy tổn thương sao?

 

Cháu cho là thế.

 

Và, theo như những gì cháu trải qua,
đó là những gì một kẻ bắt nạt làm sao?

 

Cậu ấy muốn họ phải chịu trách nhiệm.

 

Và bạn ấy muốn cháu đảm bảo rằng
họ đã nhận được những thông điệp, phải không?

 

- Vâng thưa cô.
- Trên thực tế, cháu đã giữ những cuộn băng,

 

giữ im lặng trong nhiều tuần.

 

Trước khi cháu đưa chúng cho bố mẹ bạn ấy,

 

người cuối cùng đã báo cho
các cơ quan chức năng, đúng không?

 

- Chính xác ạ.
- Bởi nó quan trọng đến mức

 

rằng cháu chắc chắn các cá nhân

 

có được thông điệp mà họ phải chịu trách nhiệm.

 

Phản đối. Suy diễn.

 

Tony, Hannah có từng đổ lỗi cho phía trường học
trong những cuộn băng của mình không?

 

Đấy là kiểu trường học ấy,
họ không làm bất cứ gì cả sau khi cậu ấy...

 

Hannah có bất cứ điểm nào nói rằng,
"tôi đổ lỗi cho trường học."

 

Không.

 

- Không còn câu hỏi nào thêm.
- Thật không công bằng. Cô không hiểu

 

- những gì cậu ấy trải qua...
- Không còn gì thêm.

 

Các cậu muốn cho cậu ấy quen dần sao?

 

Đây là tẩu thuốc mới.
Cậu có muốn nhận vinh dự này không?

 

Ừ, nhưng tớ có bài thi mất rồi.

 

Thôi nào.

 

Hít đi nào gái.

 

Thôi nào.

 

Cái quái gì vậy? Thật sao?

 

Cậu gọi đó là hít sao? Thôi nào. Hít mạnh lên.

 

Mạnh mẽ lên nào.

 

- Nữa đi.
- Được rồi.

 

Có tiến bộ đấy.

 

Chết tiệt.

 

- Hít được đấy.
- Đây này.

 

- Không, đêm nay tớ cắm quân ở đây.
- Sao hả?

 

Ừ.

 

Được rồi. Đây này, Scott.

 

Và hai tên ngốc này cũng chơi luôn.

 

- Thôi nào.
- Nghiêm túc đấy hả?

 

- Chết tiệt. Thôi nào
- Cho là của riêng mình đi.

 

Đến lúc chụp ảnh rồi.

 

Không, trông tớ tởm quá.

 

Thôi nào, đó là truyền thống mà.
Không ai rời đi mà không chụp ảnh cả.

 

Thôi nào.

 

Và trông cậu không thể ghê được đâu khi cậu cố.

 

Được rồi. Đúng rồi, ngồi gần lại chút.

 

Rồi, cười lên nào.

 

Họ đặt ảnh của tớ trong chiếc hộp này với hàng trăm người khác.

 

- Như là... như chiến lợi phẩm sao?
- Chắc luôn.

 

Những gì đã xảy ra ở Clubhouse
hãy ở trong Clubhouse.

 

Ta phải lấy những bức ảnh này.
Ta sẽ đi trong lúc diễn ra trận đấu.

 

- Cậu đi đi. Tớ rút.
- Đợi đã. Sao vậy?

 

Tớ không thể quay lại đó.

 

Ừ, tớ hiểu.

 

- Nina! Này.
- Này.

 

Tớ có thể nói chuyện với cậu chút được không?

 

Ừ. Ý tớ là Michael đang đợi tớ

 

bởi ta đã cố đi vài dặm vào buổi trưa,
nhưng mà... có chuyện gì vậy?

 

Ừ, về chuyện đó.

 

Có gì, kiểu như, xảy ra giữa cậu và Garrett không?

 

Không. Sao vậy?

 

Thôi nào. Cậu là người nói với tớ sự thật mà.

 

À, ý tớ là, không có gì thật sự xảy ra cả.

 

Chỉ là, gần đây anh ấy mới nhận được tớ lo lắng thôi.

 

Anh ấy cứ muốn đào sâu hơn và
nói về cảm giác của chúng tớ mọi lúc.

 

Thật mệt mỏi.

 

Cảm giác của cậu sao?

 

Anh ấy đang đặt câu hỏi hỏi, được chứ?

 

Chỉ cần dựa trên một số chuyện đã xảy ra,
kiểu như, về mặt thể chất, với chúng tớ.

 

Vậy thì...

 

Chết tiệt thật. Được rồi. Tớ hiểu rồi.

 

Nhưng, ý tớ là, hầu hết các chàng trai
thậm chí đều không phiền khi đặt câu hỏi.

 

Có lẽ đó là chuyện tốt.

 

Bằng cách nào chứ?
Tớ không muốn nói chuyện đó với anh ấy.

 

À thì, cậu nói về nó với tớ.

 

Ừ, bởi cậu hiểu nó mà.

 

- Làm sao mà cậu biết anh ấy sẽ không?
- Sẽ toàn cản trở thôi.

 

Vậy cậu chỉ muốn bắt đầu với Michael?

 

Và chuyện gì xảy ra nếu anh ta
cũng bắt đầu đặt câu hỏi?

 

À thì, cậu bắt đầu với Damon,
và mọi thứ dường như rất tốt, nên là...

 

Không phải vậy! Chuyện đó là sai lầm.

 

Tớ hoảng sợ và lại bắt đầu
ngủ trên sàn phòng của bố mẹ tớ.

 

Thì cậu đã trao đi quá nhiều.

 

Tớ cảm giác như sau tất cả cậu vẫn chưa giải quyết
những chuyện chết tiệt của mình.

 

Vậy giờ cậu sắp nói với tớ sao?

 

Trong khi cậu đi vòng vòng nhìn chằm chằm vào Justin
như thể cậu vẫn con đang yêu?

 

Ý tớ là, chuyện đó là sao?
Giải quyết chuyện chết tiệt đó sao.

 

Cậu biết đấy, tớ đã cố giúp cậu J à,
nhưng có lẽ đó là một sai lầm.

 

Này.

 

Thôi nào, cùng nói chuyện đi.

 

Em thật sự không thể...

 

Miễn là em đừng bỏ bất kỳ bài thi nào nữa

 

và em đăng ký trường hè,

 

Thầy nghĩ mình có thể giúp em
có tín chỉ cần thiết

 

để em có thể tốt nghiệp... vừa đủ luôn.

 

- Em có thể nhận điểm không?
- Vâng.

 

Em nói với mẹ ra sao khi trở lại?

 

- Em không biết bà ở đâu cả.
- Nhảm nhí. Em đã thăm bà tuần trước.

 

Và thầy biết bà đang ở trong ngôi nhà
mà bạn trai bà ấy từng ở

 

Sao thấy biết chuyện này...

 

Thầy biết giờ em đang ở với Clay Jensen.

 

Vậy kế hoạch của em là gì, lâu dài ấy?

 

Em sẽ tìm một công việc, một nơi ở.

 

Em lại là chính mình, được chứ?

 

Và nó tác động tới em ra sao,
trở thành chính em ấy?

 

Justin...

 

Thầy sẽ không làm việc này lâu nữa.

 

Và bất cứ ai thay thế thầy cũng đều muốn em
quay lại nhà của mẹ mình.

 

- Em sẽ lo liệu được, thầy Porter. Cảm ơn.
- Ngồi xuống.

 

Nghe này.

 

Chuyện này sẽ khó với em,
nhưng em phải để mọi người giúp.

 

Và em cần phải bỏ qua những sai lầm của quá khứ

 

và tìm ra những gì đúng đắn để làm.

 

Em hiểu chứ?

 

Justin, chăm lo tốt đến bản thân mình.

 

Vâng thưa thầy.

 

Em sẽ thế.

 

Đôi lúc cơn giận của cháu thật khủng khiếp,
và cháu không biết phải làm gì với nó.

 

Có đúng không khi gần đây cháu ghi danh vào
chương trình kiểm soát cơn giận dữ?

 

Vâng.

 

Và chương trình này được thiết kế đặc biệt cho những người

 

đấu tranh với bạo lực thể xác và sự hung hăng,
đúng không?

 

Vâng, là vậy.

 

Có đúng không khi tòa án ra lệnh
cho cháu tham gia chương trình này, Tony?

 

Đó là điều kiện quản chế cháu.

 

Và có đúng không khi việc quản chế này
bắt nguồn từ một vụ bắt giữ do tấn công?

 

- Hai vụ bắt giữ, phải.
- Hai vụ.

 

Nếu tái phạm thêm lần nữa và
cháu có thể bị gửi đến trại giam vị thành niên, đúng không?

 

Đúng.

 

Có đúng là trong cuộc tấn công đầu tiên,
cháu đã xô một người từ phía sau?

 

Cháu bắt gặp hắn ta đập phá xe của cháu.

 

Và trong lần thứ hai, cháu và anh trai
đánh hội đồng một người vô tội, đúng không?

 

Hắn ta không vô tội. Hắn là tay buôn thuốc
và hắn đang bán thuốc cho em gái cháu.

 

Nhưng hắn ta không có tiền sử, đúng không?

 

Không, hắn không có.

 

Cháu không thể làm gì ngoài
tấn công khi bị khiêu khích, phải không?

 

Cậu biết mấy thứ cung hoàng đạo là nhảm nhí, phải không?

 

Cậu thực sự nghĩ rằng một hành tinh
cách xa hàng tỉ năm ánh sáng

 

có thể ảnh hưởng đến kết quả xổ số của cậu sao?

 

Cậu biết đấy, cung Bọ Cạp có bản năng rất hay hoài nghi.

 

Nhưng may mắn thay, tớ là cung Sư tử,

 

- nghĩa là tớ có thể lo được.
- Vậy hả?

 

Cả hai chúng tôi đều đa cảm,
theo cách hoàn toàn khác nhau,

 

có nghĩa là ta có thể sẽ giết nhau
ở cùng một thời điểm nào đó.

 

Nghe thật phấn khích.

 

Nhưng trong lúc ấy, tình dục có thể sẽ
kiểu như khiến ta mê mẩn.

 

- Cậu nghĩ thế sao?
- Ừ.

 

Hôm nay rất tuyệt với tớ,
nghĩa là cung hoàng đạo của tớ đúng.

 

Sao hả, vậy là cậu thích tớ,
nhưng không thích hôn tớ ở chốn công cộng sao?

 

- Không phải thế.
- Có đúng thế không?

 

Không, tớ... nghĩ mình nên
để mọi chuyện tiến triển chậm một chút.

 

Bên cạnh đó, nếu kết thúc của chúng ta là giết lẫn nhau,

 

ta nên dành nhiều thời gian bên nhau hơn.

 

Bọn bê đê.

 

Ông vừa nói gì hả?

 

Đứa nào là vợ?

 

- Đang đùa tôi đấy hả?
- Cứ lờ ông ta đi.

 

Thế kỳ 21 rồi đấy,
thằng cha khốn kiếp.

 

Đờ mờ mày, thằng bê đê.

 

- Nói thằng vào mặt tao này.
- Tony. Tony. Tony, đi thôi nào.

 

Mày nên nghe theo con khốn cạnh mày ấy.

 

- Ngậm cái miệng mày lại đi.
- Đừng có động vào tao, thằng bê đê.

 

- Tony! Tony, dừng lại đi!
- Bỏ ra.

 

- Tony! Ta phải đi thôi!
- Ra khỏi đây đi!

 

Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật
FB.com/Wtranz - Wtranz@hotmail.com

 

Gọi cảnh sát đi.

 

9-1-1 phải không? Phải...

 

Sống ở nơi của chúa

 

đôi khi chính mình cũng gặp vấn đề.

 

Vậy ra, cháu làm theo nhận thức của chính mình về công lý, phải vậy không?

 

Phải.

 

Vậy thì, chúng ta không nên
xem xét lời khai của cháu hôm nay

 

như nhận thức của chính cháu về công lý?

 

- Phản đối.
- Bác bỏ.

 

Tony, khi Hannah bỏ lại những cuộc băng trước cửa nhà cháu,

 

cô bé có nói gì không?

 

Không. Cháu không nói gì với cậu ấy cả.

 

Còn về mảnh giấy?
Cô bé có để lại bất kỳ chỉ dẫn gì không?

 

Không, chỉ có những cuộn băng thôi.

 

Vậy như cháu đã phát biểu trước đó

 

rằng Hannah đổ lỗi cho những người cô bé nêu tên trong cuộn băng

 

và muốn họ phải chịu,

 

cháu đã đưa ra giả định, đúng không?

 

Cháu không nghĩ là mình đã đưa ra giả định rằng...

 

Cô Baker...

 

Hannah yêu cầu cháu giữ bí mật.

 

Cháu muốn coi trọng điều đó.

 

Vâng, cháu đã thế.
Vâng, cháu đã đưa ra giả định.

 

Một giả định không dựa trên những gì cháu biết về Hannah,

 

hay ý định của cô bé, đúng không?

 

- Vâng.
- Và có đúng không

 

khi không có nguyên nhân cụ thể nào về việc
sao Hannah lại chọn cháu

 

- là người nhận những cuộn băng?
- Vâng.

 

Vậy có đúng không khi cháu không có cách nào hiểu được
sao Hannah lại để lại những cuộn băng?

 

Vâng.

 

Ta là anh em.

 

Tất cả chúng ta. Ý tớ là, ta là gia đình.

 

Đã có... có rất nhiều thứ chết tiệt ngán đường ta gần đây.

 

Có rất nhiều người cố để chia rẽ chúng ta,

 

nhưng gia đình luôn bên nhau.

 

Nhìn xem các cậu, chúng có thể đốt sân của chúng ta

 

nhưng chúng không thể thay đổi mảnh đất bên dưới nó.

 

Mảnh đất đó rất thiêng liêng.

 

Mảnh đất đó là nơi mà chúng ta đứng.

 

Thế giới chia làm hai loại người,
loại hiểu được điều đó và loại không.

 

Và tớ cũng chỉ muốn nói rằng

 

tớ tự hào khi chia sẻ sân với mỗi người
và tất cả mọi người trong số các cậu

 

bởi vì ta đều là những chiến binh.

 

Ta là người chiến thắng. Ta sát cánh cùng nhau.

 

Tớ yêu tất cả mọi người vãi lều.

 

Chúng tớ cũng yêu cậu, Brycey!

 

Được rồi, được rồi.

 

Hãy ra ngoài kia và cùng chiến thôi!

 

Hạ gục hắn đi, Bryce! Tiến lên!

 

Cố lên, Bryce!

 

Trượt lần 3!

 

Cháu không thể giải thích được
cậu ấy cảm thấy thế nào

 

hay chính xác những gì cậu ấy muốn nói.

 

Cháu thậm chì còn không thể nói ra được
cậu ấy cảm thấy thế nào.

 

Cháu vẫn nói với cậu ấy rằng cậu ấy là ai.

 

Có thể nói rằng cậu ấy dũng cảm

 

và trung thành...

 

Ghi điểm!

 

...và luôn cố làm điều đúng đắn,
dù cho nó không dễ chút nào.

 

- Tớ muốn đổi vị trí.
- Tớ muốn ném cú quyết định này.

 

- Cậu ta đang bắt thóp được cậu đấy.
- Không đâu, cậu ta chưa.

 

Cứ đổi chỗ cho tớ đi, được chứ?

 

Thôi nào các cậu!

 

Trượt lần 3!

 

Tạm dừng!

 

Tạm dừng!

 

- Cậu đang làm gì đó hả?
- Đó là bóng nhanh liền mạch tốc độ 5km/s.

 

- Sao lại đi bắt hỏng chứ?
- Sao cậu lại không nghe tớ hả?

 

Sao cậu không đi bắt những gì tớ ném ra và vui vẻ đi?

 

Đó là khi cậu bắt đầu nghĩ
chuyện chết tiệt kia sẽ rắc rối.

 

Cậu làm một bài phát biểu
chết tiệt về tinh thần đồng đội,

 

- nhưng nó cũng thật nhảm nhí phải không?
- Mày có vấn đề quái gì vậy hả?

 

Mày là vấn đề của tao. Ta đều thừa biết Hannah đã không nói dối trong những cuộn băng đó.

 

Zach, thôi nào em.
Ta dẹp những chuyện này khỏi sân cỏ, được chứ?

 

Xin lỗi, HLV.
Em không thể tiếp tục được nữa.

 

Dempsey. Dempsey, thôi nào!

 

Thật đó hả?

 

Cậu nghĩ tốt hơn là để họ biết
hơn là để mấy thứ nhảm nhí này nằm lại sao?

 

Ngoại trừ lúc đó họ biết tốt hơn nên chụp ảnh ngay từ đầu.

 

Chết tiệt.

 

- Các cậu đang làm quái gì ở đây hả?
- Chúng tớ biết về Clubhouse.

 

Chúng tớ biết mọi thứ,
và không phải là những người duy nhất.

 

Cậu biết tất cả sao? T ớkhông cho là vậy đâu.

 

Chúng tớ biết vừa đủ.

 

- Này, lùi lại đi Dempsey.
- Gì nữa đây, Justin?

 

Định tấn công tớ sao?

 

Tớ đã không còn sợ cậu
ngay cả trước khi cậu suy sụp rồi.

 

Cứ làm gì cậu muốn, Zach.

 

Tớ đã dùng mọi cách để thu thập thông tin cả tuần nay rồi.

 

Nó sẽ không ngăn chúng tớ lại.

 

- Vậy sao?
- Ừ.

 

Bởi nó vẫn sẽ tiếp diễn, Clay à.

 

Cũng với cậu luôn đó, Justin. Nó không dừng lại đâu.

 

Cậu không thể đứng trên cao xả súng
và mong là không bị bắn trúng được.

 

Tớ không sợ.

 

Tốt lắm.

 

Cậu đã có ba trong số những thứ này.

 

Đây là số còn lại.

 

Đợi, đợi đã.

 

Là cậu sao? Sao lại là bí mật lớn?
Sao cậu lại không thể nói với tớ?

 

- Nói tớ biết chuyện gì đang diễn ra?
- Bởi tớ là một tên hèn khốn nạn.

 

Và cậu không phải.

 

Cháu cố để cư xử đúng với bạn bè mình,
để mạnh mẽ hơn.

 

Để thành thực... giống như Hannah.

 

Xin lỗi!

 

Phil...

 

trộn hai đơn thuốc lại.

 

Gần như thế. Thật là thảm họa. Nó...

 

Jackie?

 

Nhưng đôi khi tình bạn không thể đổi được sự thật.

 

Vậy nên nhận ra mình cố trở thành ai đó không phải mình.

 

Xin lỗi.

 

Xin lỗi.

 

Cho qua chút.

 

Rất xin lỗi.

 

Tên khốn! Cậu đến đúng giờ đó.
Tiệc sắp bắt đầu rồi đấy.

 

Ta có nên tìm chỗ gần sân khấu hơn không?

 

Ừ, đi thôi.
Mấy nhóc kia đã ở đó hết rồi.

 

- Ta nên đi thôi.
- Cậu không bao giờ...

 

Ý tớ là, họ cũng đã ở đây hết rồi sao?

 

Tất nhiên. Họ sẽ không bỏ lỡ
một buổi diễn hay đâu. Đi thôi nào!

 

Được rồi, băng qua đi.

 

- Tiến, tiến, tiến.
-Xin lỗi.

 

- Này!
- Sao vậy? Cậu đã tạo ra nó.

 

- Tất cả sẵn sàng chưa?
- Ừ! Hãy cùng phiêu thôi.

 

Được rồi! Ta lại gặp nhau.

 

Hãy để bữa tiệc bắt đầu nào.

 

Ở đây đêm nay thật dữ dội nhi?

 

- Ôi Chúa, anh ổn không?
- Anh ổn.

 

Được rồi. Ta có thể nói chuyện không?

 

Bởi anh đã tránh mặt em, khoảng 2 ngày rồi đấy.

 

- Không, anh không có. Ý anh là, anh...
- Không sao đâu mà.

 

Nghe này, anh biết chuyện gì xảy ra ở rạp chiếu phim.

 

- Anh không biết em nghĩ có gì xảy ra...
- Đừng ngại ngùng mà.

 

Em cho nó là hoàn toàn bình thường.
Nó chả là gì to tát cả.

 

- Nghiêm túc thì nó xảy ra...
- Anh biết rồi, hãy im đi!

 

Được chứ? Nghe này, anh...

 

Anh không biết em nghĩ chuyện gì xảy ra,
nhưng anh rời đi bởi em thật...

 

chán vãi lều và...
bởi anh không thích em như thế.

 

Chuyện quái gì vậy? Tyler?

 

Được rồi, đợi đã. Không, ở yên đó.

 

Cyrus, để tớ...
Không, để tớ giải thích nhanh sự thật...

 

Không có đứa nào được nói với em tao như thế.

 

Biến mẹ mày đi.

 

Biến ngay mẹ đi!

 

Đi đi!

 

Đi đi!

 

Biến ngay mẹ đi!

 

Cô hẳn là nghĩ cháu đang hơi rối

 

sau khi ngay tất cả những thứ đó về cháu,
về quá khứ của cháu.

 

Rõ ràng đó không phải thứ mà cháu tự hào.

 

Tony, ta đều đã làm những chuyện mà
ta không thể tự hào được.

 

Và họ dường như đã nhận ra một điều...

 

cháu ước là họ sẽ không thế.

 

Thực tế là họ không thế.

 

Hannah đã không tin cháu về những cuộn băng
bởi chúng cháu là bạn.

 

Cậu ấy tin cháu vì cháu đã nợ cậu ấy.

 

- Hannah...
- Chết thật, Tony. Cậu ổn chứ?

 

Tớ đã làm vài chuyện ngu ngốc.
Cảnh sát đang đuổi.

 

Gì hả? Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?

 

Nghe này, tớ không thể bị bắt nữa.
Tớ sẽ bị bỏ tù.

 

Làm ơn hãy che dấu cho tớ.

 

Không còn thời gian nữa rồi!

 

Chết tiệt, được rồi...

 

Đi xuống hành lang đến văn phòng phía sau.

 

Tớ sẽ lo được. Đi đi!

 

Cháu có thể giúp được gì ạ?

 

Cô bé à, chúng tôi đang
chịu trách nhiệm cho một vụ tấn công,

 

Chúa ơi. Một vu tấn công sao?

 

Ừ, tình nghi là nam gốc Tây Ban Nha,
hơn tuổi thiếu niên chút hoặc khoảng 20 tuổi,

 

được nhìn thấy lần cuối là bước chân vào đây,
mặc áo khoác da màu đen.

 

Cháu có thấy ai bước vào đây khớp với mô tả không?

 

Không. Không. Cháu không thấy.

 

Được rồi.

 

Tớ xin lỗi.
Tớ không cố ý lôi cậu vào chuyện này.

 

Tớ đã đi quá xa, tớ biết là mình đã vậy.

 

Tớ biết cậu nghĩ tớ là một cô gái tốt bụng,
ngọt ngào nhưng...

 

Tớ đã là một đứa khốn
với ai đó ở trường cũ của tớ,

 

tớ cố để hòa hợp với những cô gái này,
và họ chia bè bắt nạt cô ấy.

 

Và tớ nghĩ, tốt hơn hết là một trong số họ
hơn là cô gái ấy.

 

Vậy, rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra?

 

Một mớ chuyện trở nên tồi tệ
và, giờ thì... tớ ở đây.

 

Tớ chỉ... tớ ước mình có thể lấy lại tất cả.

 

Cậu hiểu chứ?

 

Hannah là bạn của cháu và giữ bí mật cho cháu.

 

Hôm nay cháu cũng muốn làm như vậy.

 

Cảm ơn cháu...

 

vì đã nói với cô thế.

 

Cô vui vì biết rằng Hannah giữ bí mật cho cháu,

 

Và cô hiểu sao nó lại muốn bảo vệ cháu.
Cô chỉ...

 

Cô ước mình có thể làm thế với cháu ở tòa án hôm nay.

 

Không, đó là hồ sơ của cháu. Đó là cháu.

 

Không phải cô.

 

Cô cho là ta đều mang theo những thứ chết tiệt này mà, phải không?

 

Gì hả?

 

Không, cậu đã không làm vậy.

 

Marcus khốn nạn.

 

Tyler, ta cần phải nói chuyện.

 

Chuyện gì xảy ra với con vậy?

 

Không gì cả. Con đã đi xem ca nhạc với Cyrus.

 

Con ổn.

 

Nghe này, Tyler, bố của Marcus Cole đã đến đây
cách đây không lâu.

 

Ông ta nói con và Cyrus đang tống tiền Marcus trực tuyến sao?

 

Được rồi bố mẹ, Marcus là một tên nói dối và lập dị, được chứ?

 

Cậu ta đi vòng quanh và ra vẻ như mình là người tốt,
nhưng lại đối xử với các cô gái như rẻ rách.

 

- Bố mẹ đã nghe những gì trên đoạn băng của nó chưa?
- Bất cứ gì Marcus đã làm đều là một phần của vấn đề.

 

Nếu con có vấn đề với ai đó,
con có thể nói với bố mẹ hay thầy cô.

 

Con không nên đi vòng quanh và
cố để giải quyết vấn đề thế được.

 

Con yêu, đó không phải là con
khi làm những chuyện như thế này.

 

Cyrus có ép con làm những chuyện này không?

 

Cậu ta...

 

Cậu ta nói sẽ dạy cho Marcus một bài học.

 

Mẹ không muốn con dành thời gian với cậu ta nữa.

 

Vâng! Được rồi! Sao cũng được.
Con sẽ không thế nữa.

 

Tốt. Nhưng không có nghĩa là
con vẫn không nhận hậu quả.

 

Bố mẹ sẽ tịch thu tất cả các thiết bị điện tử của con,

 

bắt đầu từ điện thoại.

 

Được chứ? Hành vi này sẽ dừng lại ngay giờ.

 

Được thôi.

 

Và máy ảnh của con.

 

Không. Làm ơn đi... mẹ...

 

Xin lỗi, Tyler.

 

Nhưng, con...

 

Chào. Tớ không cho là cậu sẽ biết tớ là ai...

 

Không. Tớ biết cậu là ai.

 

Tớ hiểu cơn giận của cậu.

 

Tớ hiểu,

 

tớ biết cậu muốn đứng lên vị trí đó hôm nay,

 

và nói với tất cả mọi người rằng
cậu nghĩ Hannah là ai.

 

Tớ cũng thế, nhưng tớ đã thất bại.

 

Và tớ ở đây để làm điều đúng hơn.

 

Cậu ấy là người tốt.

 

Một người bạn tuyệt vời.

 

Và những gì cậu ấy đã làm với cậu,
không gì có thể bao biện cho chuyện đó.

 

Tớ biết cậu ấy đã tổn thương cậu.

 

Cậu ấy cũng biết vậy.

 

Giờ tớ không yêu cầu cậu tha thứ cho cậu ấy,

 

nhưng cậu cần phải biết cậu ấy rất tiếc.

 

Cậu ấy đã nói với tớ rằng mình đã tiếc như thế nào.

 

Xin chào.

 

Đây là cô ấy.

 

Ôi Chúa ơi.

 

Chào.

 

Chào, tôi là Olivia Baker.

 

Vì vậy, cháu đã hứa với chính mình rằng lần tới
mọi thứ trở nên khó khăn với cháu,

 

lần tới cháu nhận ra mình đang vật lộn
hay bị thẩm tra.

 

Cháu sẽ nghĩ về ví dụ mà cậu ấy đặt trên người cháu,

 

và hi vọng cháu có thể tìm thấy sức mạnh
để làm điều đúng đắn.

 

Những bức ảnh này đã tồn tại lâu, như kiểu nhiều năm rồi ấy.

 

Không có gì lạ khi những gã chơi bóng chày chết tiệt này quá bênh nhau.

 

Ý tớ là, họ đều bao che nhau về những thứ này.

 

Những cô gái tội nghiệp này.

 

Đó là thứ tớ không hiểu. Ý tớ là...

 

Sao ngay từ đầu những cô gái
lại để mình rơi vào tình huống như thế này chứ?

 

Thật hả, Clay?
Cậu định đổ lỗi cho những cô gái sao?

 

Không, tớ chỉ... Nghe này, ý tớ là
những cô gái này đang cười,

 

như mình đang rất vui.

 

Ôi chúa ơi. Đây là Nina,
cô nàng ở trong đội điền kinh.

 

Cô ấy là bạn Jessica.

 

Chết tiệt, thật sao?

 

Clay, cậu không biết chuyện gì xảy ra trong bức ảnh này đâu.

 

Và cậu không biết chuyện gì xảy ra sau đó.

 

Nhưng rõ ràng là
chả ai bắt cậu ta làm vậy.

 

Nghe này, nhưng cô gái không "tự đặt bản thân mình"
vào tình huống xấu.

 

Những chàng trai đó khiến tình hình tệ hơn.

 

Cậu không biết cảm giác đó như thế nào khi
là một cô gái trong căn phòng đó đâu.

 

Liên hệ dịch vụ dịch thuật chuyên nghiệp
WTranz@hotmail.com - 0981.230.396

 

Ừ, không. Tớ cho là cậu đúng.

 

- Tớ chỉ nói là nó phức tạp lắm thôi.
- Ừ.

 

Chết tiệt. Các cậu, nhìn này.

 

Ôi Chúa ơi.

 

Đợi đã, đó là... đó là Chlöe.

 

Tại sao cậu ta lại làm vậy với bạn gái mình chứ?

 

- Đây là cách ta lật tẩy cậu ta.
- Ý cậu là gì?

 

Cô gái bất tỉnh trong những bức ảnh này.

 

Cậu ta đang cưỡng hiếp cô gái.

 

Nếu ta cho cô gái thấy những tấm hình này,
có lẽ chúng ta có thể khiến cô gái kể lại.

 

Có lẽ ta sẽ khiến cô gái quay lại chống đối cậu ta.

 

Cậu nghĩ cô gái sẽ thế sao?

 

Tớ nghĩ ta phải thử.

 

Để tìm kiếm sự giúp đỡ,

 

hãy truy cập 13reasonswhy.info.

 

Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật
FB.com/Wtranz - Wtranz@hotmail.com